Helena Vân : “Tôi đến vơí nhiếp ảnh bơỉ những rung động khi đựơc ngắm những bức ảnh đẹp”

Tôi đến với nhiếp ảnh bởi những rung động khi được ngắm những bức ảnh đẹp. Vậy nên, tôi cầm máy ảnh lên, tôi đơn thuần là thêm một người bạn để cùng khám phá cuộc sống này: một cuộc sống đa chiều, nhiều màu sắc và không hề thiếu những niềm vui.

“Vơí tôi, một bức ảnh lưu lại những khoảnh khắc nhỏ bé”

Với tôi, một bức ảnh lưu lại những khoảnh khắc nhỏ bé nhưng có thể kể với chúng ta rất nhiều câu chuyện: đó là những bước chân ấm áp đồng hành cùng nhau trong đêm đông lạnh giá ở bức  “No lonely – Không Cô Đơn”, đó có thể là vẻ đẹp Chân- Thiện -Mỹ của con người với lòng kính ngưỡng sâu sắc đối với Phật Giáo trong “Myanmar monks go alms round – Chư Tăng Miến Điện Đi Khuất Thực”, những biến thiên vô thường và an nhiên của cuộc sống trong “Old Age – Tuổi Già”, hay Vẻ Đẹp lao động Của Đất Nước Việt Nam trong “Patching net girl – Cô Gái Vá Lưới”…

“Mỗi bức ảnh là một lần tôi “chạm” gần hơn vào cuộc sống với những xúc động khe khẽ”

Mỗi bức ảnh là một lần tôi “chạm” gần hơn vào cuộc sống với những xúc động khe khẽ. Tôi tin rằng, cuộc sống chính là chất liệu, là nguồn cảm hứng mạnh mẽ nhất của nghệ thuật. Cuộc sống đối với tôi không phải là một cuộc chạy đua; nó là một hành trình để chúng ta có thể từng bước chiêm nghiệm ý nghĩa của cuộc sống. Điều quan trọng không phải là phần thưởng khi bạn đến đích, mà chính là những gì bạn đã góp nhặt được trên từng chặng đường. Vì cuộc đời là những chuyến đi, tôi đi tìm mình giữa cuộc đời, giữa con người, giữa những yêu thương, tôi thích ghi lại mọi thứ trên hành trình của mình, tôi Biết Ơn những người tôi gặp, những địa điểm tôi đến, thời gian tôi lưu giữ và sự tự nhiên trong từng bức ảnh. Và tôi đặt tên nó là: NHIẾP ẢNH – Chạm vào để cảm nhận và Yêu Thương. Thông qua ống ngắm nhỏ xíu của máy ảnh, những khoảnh khắc đẹp nhất sẽ được ghi lại và lưu giữ mãi mãi trong tim cho dù thời gian có xóa nhòe đi tất cả.